Tôi và chồng đã có gần 2 năm yêu nhau rồi mới quyết định tiến tới hôn nhân. Trong suốt khoảng thời gian đó, chúng tôi luôn vui vẻ, ít khi giận hờn hay cãi cọ nhau vấn đề gì.
Anh chiều tôi hết mực, tôi muốn đi đâu, anh đi cùng tôi, tôi muốn ăn gì, anh chở tôi đi ăn. Ngày lễ, ngày sinh nhật hay những ngày kỷ niệm của hai đứa, anh đều âm thầm tổ chức các buổi tiệc lãng mạn khiến tôi vô cùng bất ngờ.
Tôi đã hạnh phúc đến rơi nước mắt khi được chồng cầu hôn ngay bên bờ biển trong chuyến đu lịch Phú Quốc 4 năm trước. Và không chần chừ gì, tôi đã gật đầu đồng ý làm vợ anh.
Từ khi về chung một nhà, tôi vẫn được anh quan tâm, chiều chuộng như vậy. Tôi bầu bì mệt mỏi, anh nhận luôn nhiệm vụ đưa đón tôi đi làm. Về nhà, hầu như tôi không phải làm bất cứ việc gì cả. Chồng luôn dành thời gian để tôi được nghỉ ngơi, dưỡng thai.
Ảnh minh họa
Suốt khoảng thời gian tôi sinh con, ở cữ, chồng vất vả gấp đôi, gấp 3 bình thường. Đêm con quấy, anh luôn giành việc bế con để tôi ngủ. Không chỉ tôi cảm động mà đến cả bố mẹ tôi và những anh em họ hàng đều mừng cho tôi lấy được một người chồng tốt, thương yêu vợ con.
Cuộc sống của tôi cứ màu hồng như thế cho đến khi chồng tôi chuyển chỗ làm mới và chúng tôi mua được một căn nhà đàng hoàng ở Thủ đô.
Hơn một năm trước, chồng tôi thông báo nghỉ làm công ty cũ. Anh được một người quen giới thiệu sang làm phó phòng kinh doanh của một công ty liên doanh nước ngoài. Công việc mới giúp anh có thu nhập khá cao nhưng đổi lại, anh hay phải đi giao lưu, gặp gỡ khách hàng và thường xuyên về nhà muộn.
Trước đây, kể cả chồng bận đến mấy, anh cũng không bao giờ quên sinh nhật vợ. Vậy mà vừa sang công ty mới chưa lâu, anh đã quên. Tôi dỗi thì chồng giải thích do sang môi trường mới, anh phải làm việc chăm chỉ, nỗ lực để được sếp ghi nhận. Lịch trình công việc dày đặc nên anh mới như vậy.
Tôi không phải người không hiểu chuyện nên dù buồn nhưng vẫn bỏ qua cho chồng. Tuy nhiên, sự thay đổi của chồng cũng khiến tôi có phần bất an, lo lắng. Đúng thời điểm ấy, chúng tôi có hàng xóm mới, một cặp vợ chồng trẻ sàn sàn tuổi chúng tôi cũng mua nhà về đây. Điểm trùng hợp là người vợ lại là đồng nghiệp cùng làm với chồng tôi, cùng công ty nhưng khác bộ phận.
Biết điều đó, tôi mừng lắm. Tôi chủ động nói chuyện với người này nhiều hơn rồi dần dần hỏi han về tình hình của chồng ở công ty. Sau đó, tôi mạnh dạn nhờ hàng xóm để ý chồng giúp tôi luôn.
Ban đầu, chị ta từ chối vì sợ chồng tôi biết sẽ không hay. Tuy nhiên, do tôi năn nỉ nên chị cũng đồng ý giúp. Từ ngày có "gián điệp" theo dõi chồng, tôi yên tâm hẳn khi được thông báo chồng cả ngày ở công ty, không có gì bất thường. Còn khi nào chồng đi ra ngoài buổi tối, tôi mặc định chồng đi với sếp vì công việc.
Mối quan hệ giữa tôi và chị hàng xóm ngày càng thân thiết, chuyện gì tôi cũng kể cho chị ta nghe. Thậm chí nhiều lần tôi còn chủ động bảo chồng chở chị ta đi làm vì cùng đến một nơi, đi 2 xe cho phiền phức. Nhưng tôi không ngờ, mối quan hệ giữa bọn họ không đơn giản chỉ là đồng nghiệp như tôi nghĩ.
Vài ngày trước, nhà hàng xóm xảy ra cãi vã lớn. Từ ngày chuyển về gần nhà tôi, đây là lần đầu tiên tôi thấy hai vợ chồng to tiếng với nhau như vậy. Vì cũng thân thiết nên tôi sang với ý định muốn can ngăn. Tuy nhiên, vừa đến gần cửa, tôi sửng sốt với những gì anh hàng xóm nói.
"Hai người tưởng mượn danh đồng nghiệp là qua mặt được tôi à. Tôi đã nghi từ lâu, giờ thì bằng chứng rõ rành rành thế này, cô còn chối được không. Hóa ra, cô nằng nặc mua nhà về đây là để gần nó, gần mối tình đầu à. Thế sao ngày ấy cô và nó không đến với nhau luôn đi, chia tay làm gì để giờ phải làm cái trò mèo, lén lút sau lưng như thế".
Nghi anh ta đang nói đến chồng mình, tôi quyết định đẩy cửa bước vào thì sững người khi thấy những tấm ảnh chụp chồng tôi và chị ta thân mật cùng nhau.
"Cô đến thật đúng lúc, tôi cũng muốn cho cô biết bộ mặt thật của 2 kẻ giả dối này. Chồng cô và vợ tôi là người yêu cũ của nhau đấy. Kể cả việc chuyển về chung một chỗ làm rồi mua nhà ở đây đều là kế hoạch của bọn họ. Thật là một cuộc tái hợp hoàn hảo. Nếu tôi không vô tình biết họ là người yêu cũ rồi thuê người theo dõi, không biết tôi và cô còn bị lừa dối đến bao giờ".
Nghe những gì người đàn ông ấy nói, tôi ngước nhìn người chị mình từng rất tin tưởng thì nhận lại ánh mắt né tránh của chị ta.
Lập tức, tôi cầm sấp ảnh về hỏi chồng. Thế nhưng, dường như chính anh ta cũng đã biết mọi chuyện. Anh ta không giải thích, chỉ nói xin lỗi vì đã giấu tôi chuyện này. Nhưng anh ta nói bản thân chưa làm gì có lỗi với vợ con. Tất cả chỉ là chút rung động với những kỷ niệm trong quá khứ.
Thật nực cười. Nếu đã là quá khứ, tại sao anh ta lại nghỉ việc ở công ty cũ để chuyển đến làm cùng chị ta? Nếu đã là quá khứ, tại sao chị ta lại quyết định mua nhà cạnh nhà tôi. Còn những tấm ảnh thân mật kia, liệu nó chỉ là bề nổi và còn những điều gì mà tôi chưa được biết?
Mấy hôm nay, không khí ngột ngạt, căng thẳng bao trùm cả con ngõ nhỏ. Chúng tôi đều cần thời gian suy nghĩ nghiêm túc cho cuộc hôn nhân của mình.
Chuyển nhà, yêu cầu chồng nghỉ việc và tha thứ cho anh ta để con có một gia đình trọn vẹn hay quyết định chia tay với kẻ phản bội, đường ai nấy đi là những suy nghĩ xuất hiện trong đầu tôi lúc này. Liệu giải pháp nào là hướng đi đúng đắn để tôi không phải hối hận về sau?
Theo Gia đình & Xã hội